Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

Kế hoạch xuất gia, từ bỏ gia đình sống không gia đình

Mặc áo giống tu sĩ (đạo sĩ, bần đạo, người tu…), cạo đầu hoặc để tóc dài giống khổ hạnh bên Ấn Độ, sống bằng khất thực, đi 2 người, hành lý chất hết lên xe đạp, người đi sau đẩy xe đạp, người đi trước đi bộ, giống 2 thầy trò, sáng đi khất thực, trưa chiều tối tìm chỗ thanh vắng ngồi thiền. Các nơi có thể ở lại chẳng hạn như: nhà hoang, chòi lều, am cốc láng trại bỏ hoang, đình miếu, nghĩa trang, công trình bỏ hoang, gốc cây, chỗ rừng núi gần suối, hang núi, chọn những nơi gần nguồn nước tự nhiên (suối, hồ…), nơi nào thích hợp thì ở lại lâu dài. Còn tiền thì mua lương thực đem theo, hết tiền sống bằng khất thực. Như vậy là linh động, không lệ thuộc (chùa chiền, nơi ở, thức ăn, tiền bạc, không liên hệ mật thiết với tại gia và xuất gia…), nơi đâu cũng là nhà. Giống như loài chim di cư, khi bay đến một vùng miền, nếu không ổn chúng sẽ bỏ đi, nếu thích hợp chúng sẽ ở lại lâu dài, chúng không cần phải xin phép ai khi đến và đi. Thử đi 1 năm xem sao!
Hành lý gồm: 2 cái lều cá nhân chống mưa tốt, vài tấm bạt, dụng cụ sinh tồn, nồi để nấu ăn, đèn năng lượng mặt trời có sạc điện thoại…tất cả chất hết lên xe đạp, khỏi phải mang vác.

Hỏi: Vậy mình có phải là tu sĩ giả hay không?
Trả lời: Ai thực hành lời Phật dạy thì đó là tu sĩ thật, ai không thực hành dù có giấy chứng nhận xuất gia thì vẫn là giả. Một người có bằng kỹ sư mà không chế tạo ra được máy móc gì thì không phải kỹ sư. Một nông dân học tới lớp 5 tự tìm tòi sáng tạo ra máy móc thì đích thực là kỹ sư

Hỏi: Lỡ người ta chận lại kêu xuất trình giấy xuất gia, ko có họ đem đưa lên đồn nói mình lừa đảo. Chánh quyền địa phương, giáo hội có cho phép khất thực?
Trả lời: "Bần đạo không có giấy tờ gì hết! Bần đạo chỉ khất thực đủ sống qua ngày, không tích trữ của cãi, không làm hại ai". Cho phép hay không kệ họ, mình chỉ khất thực đủ sống, thấy nghèo khổ họ không làm khó gì đâu. Đưa lên đồn, lục xoát  thấy không có gì, thì họ cũng không làm gì, mấy người trong video youtube khất thực quá nhiều tiền nên mới bị bắt.

Một phản ứng hóa học có khi phải cần chất xúc tác mới xảy ra. Bạn chính là chất xúc tác ấy. Hiện tại tôi không đủ can đảm đi một mình được. Bạn và tôi, chúng ta cùng lên đường nào!

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2019

Kế hoạch ẩn tu nơi rừng núi

Đa số các khu vực gần Sài Gòn như núi Bà Đen, Chứa Chan, núi Dinh, Thị Vải, vùng Thất Sơn... đều đã có chủ sở hữu, có đường vô riêng, có cổng có rào, không thể tự tiện đi vào và trở nên ồn ào bởi sự phát triển chung. Miền Trung  và Tây Nguyên là nơi rừng núi bạt ngàn rất thích hợp ẩn tu. 

Kế hoạch tìm nơi ẩn tu:(***)
Mua/ thuê một mảnh rẫy nhỏ ở sát bìa rừng, gần đồi núi, có đường vô, dựng nhà nhỏ làm nơi chứa lương thực, nơi này gọi là căn cứ. Nếu muốn trồng trọt thì thuê khoảng 1000m2, nếu chỉ để ở thì 100m2 là đủ. 
Chi tiết "sát bìa rừng và gần đồi núi" rất quan trọng vì chúng ta có thể dễ dàng đi vào rừng núi bất cứ khi nào mình muốn. Chúng ta không bị gò bó trong mảnh đất nhỏ bé đã thuê, rừng núi không thuộc về riêng ai! Về sau chúng ta có thể dựng lều và ở dài ngày trong rừng, khi nào hết lương thực mới trở về căn cứ ở rẫy. Muốn tu ở rẫy hoặc vào rừng đều được.

Kế hoạch đi khảo sát:
Chuẩn bị đầy đủ mọi thứ (lều, thức ăn, dụng cụ sinh tồn…), đi đến một nơi rừng núi vắng vẻ, gần suối, yên tĩnh,  (nơi mọi người đi trekking, Hồ tiên La Ngâu chẳng hạn), dựng lều, ở lại đó khoảng 7 ngày, hành thiền và trải nghiệm. Nếu thấy nơi này thích hợp chúng ta sẽ thực hiện (***)


Việc này không thể làm một mình được vì nơi rừng núi nhiều nguy hiểm nên mình muốn tìm một người bạn có cùng chí hướng, “ăn cơm có canh, tu hành có bạn”. Bạn là nguồn khích lệ của tôi, tôi là nguồn khích lệ của bạn.

Có phải bạn không muốn tu ở chùa?

Có phải chỉ có nơi rừng núi bạt ngàn, không có những bức tường và cánh cổng, không thuộc quyền sở hữu của riêng ai mới làm bạn thỏa mãn? Nơi đó sẽ thanh lọc tâm của bạn một cách hoàn toàn tự nhiên.

Bạn muốn đi tu. Bạn tìm đến những ngôi chùa để trãi nghiệm thực tế, với hy vọng sẽ ở được lâu dài. Nhưng rồi chỉ được vài ba ngày là bạn cảm thấy ngột ngạt, cảm thấy bị giam cầm, quá ồn ào, du khách quá đông, sao lại nhiều nghi lễ thế...Và ý nghĩ "mình không thể ở đây lâu dài được" khởi lên trong tâm bạn, thế là bạn quyết định ra đi sau khi ngại ngùng xin phép trụ trì. Ôi giây phút bước ra khỏi cổng chùa mới thoải mái làm sao!

Bây giờ ở nhà thì không tu được: cuộc sống gia đình nhiều luyến ái, nhiều trói buộc, nhiều phận sự...
Còn ở chùa thì cũng gần giống như ở nhà, đó là một gia đình lớn hơn thôi

Tại sao các bậc thánh thời xưa đều từng trải qua thời gian ẩn tu nơi rừng núi?

(Bài viết chưa hoàn thiện...)